Cái đèn biến đêm thành ngày đó thực sự các bạn có cần không?
Tôi biết vài bạn trẻ nhịn ăn nhịn mặc, mua cho bằng được 1 con underbone. Bạn mê xe lắm, mê những chuyến “phượt” lắm, xe chưa có bảng số đã lên kế hoạch “bào tour” ngang dọc rồi.
Và việc đầu tiên, bạn đi gắn cái đèn “trợ sáng”, được coi là có quyền năng “biến đêm thành ngày.”
Khi “bào” tour, bạn mặc quần jean nhìn bụi bặm ghê; mặc cái áo khoác đúng là “sưởi ấm mùa đông.” Áo của bạn có nhiều công nghệ: công nghệ trượt nước, công nghệ chống thấm nước tuyệt đối, có khoen cài tai nghe, có túi “thênh thang đủ nhét cả iPad”, có dải phản quang, thật là ra dáng “đi thật xa để trở về.”
Nên xem
Bạn hào hứng kể em kéo chỉ cỡ trăm, nhưng có “mấy thằng winner đóng trăm ba ào ào, ghê quá.”
Mua quần áo giáp bộ xịn, mắc tiền lắm. Tiền đâu mà chi hơn mười mấy triệu? Mua cái nón LS2 loại khá một chút đã vài triệu rồi. Giày mô-tô cổ cao, cứng cũng vài triệu. Mấy “anh lớn” nhiều tiền mới sắm nổi, mấy anh cứ nói hoài, chê trách “tụi em” để làm gì – bạn nghĩ vậy.Những lời ngon ngọt quảng cáo gắn đèn, mua áo tràn lan trên FB, của những shop, những store đang ru các bạn vào “đam mê”, thì các bạn nghe trước.
Nên xem
Còn những lời nhắc “an toàn trên hết” nghe vừa đắng quá, vừa chát quá, có khi còn thấy ghét. Khó nghe, nên có vẻ các bạn lắng nghe sau. Hy vọng là các bạn không phải “thấu hiểu” khi quá muộn.
Cái đèn chói lọi đó, cái tay nắm Rizoma hay cái gương độ không đỡ cho bạn khỏi chấn thương được, nhất là khi bạn “đóng trăm ba” giữa trời tối trên đường ngắm hoa vàng trở về.
OK, độ sao cũng được, vì đó là ý thích. Nhưng mỗi lần trên đường, tôi nhìn thấy các bạn, xe thì gắn đủ thứ lỉnh kỉnh, còn trên người các bạn lại sơ sài “mộc mạc”, “tự tin sống chất”, thật khó nén một tiếng thở dài.
(Theo: Hồng Hà)