Mồ côi từ năm 2 tuổi, đến khi lấy chồng lại xui rủi vớ phải gã vũ phụ, người phụ nữ vừa cắn răng chịu đựng vừa quyết tâm làm lại cuộc đời để “phục thù”.
Chị Trần Thị Đào, làm việc ở Trung tâm nuôi dưỡng bảo trợ trẻ em Gò Vấp (TP.HCM) vốn là trẻ mồ côi từ năm 2 tuổi. Những ngày trong tuần, chị đi làm việc ở trung tâm và lo cơm nước cho con gái đang học đại học chuyên ngành quản trị nhà hàng khách sạn ở TP HCM. Cuộc sống thiếu vắng đi hình bóng người đàn ông, mái nhà cũng có khi chênh chao nhưng đây lại là thời điểm chị Đào sống hết mình cho tương lai, con cái và bản thân mình, dứt khỏi những trận ghen tuông vô cớ từ gã chồng.

Năm 2018, con gái nhận giấy báo trúng tuyển cũng lúc chị Đào tốt nghiệp Đại học. Đặc biệt, đó cũng là lúc chị giải thoát” đời mình bằng việc dứt khoát ký vào đơn ly hôn để tự giải thoát cho mình khỏi cuộc hôn nhân ngột ngạt hơn chục năm trời. Nhiều lần cắn răng chịu đựng sống với gã chồng vũ phu, chị Đào mong muốn được ly hôn, tuy nhiên nghĩ đến con còn nhỏ, không muốn sớm thiếu thốn tình cảm nên chị cứ cố từng chút một.
Lúc 18 tuổi, chị Đào phải lòng một người đàn ông ở Gò Vấp và bất chấp lời khuyên cản từ các cô nuôi dạy ở trung tâm để kết hôn. Tuy nhiên, về nhà chồng, chị mới tá hỏa nhận ra bản thân bị mọi người coi thường vì là trẻ mồ côi. Chưa kể chồng vốn có tính ghen tuông, lại vũ phu nên đời sống hôn nhân vô cùng ngột ngạt.
Năm 2014, con gái chị đã học lớp 9, đã có thể tự lo cho mình và hiểu về những ngột ngạt trong gia đình. Chị cho biết, lúc đó nghe con gái kiên quyết bảo với chị: “Nếu mẹ sống với ba không hạnh phúc thì hãy ly hôn đi. Con sẽ ủng hộ mẹ. Nhất định con sẽ không làm mẹ buồn”. Từ câu nói của con, chị Đào quyết định đi học lại để phát triển sự nghiệp, không còn đau buồn vì chuyện hôn nhân không hạnh phúc.
Chị vừa làm bảo mẫu ở trung tâm, vừa đi học trung cấp. Tốt nghiệp chị được chuyển sang phòng hành chính của trung tâm làm việc. Sau đó, chị học lên đại học. “Lúc đó, tôi nghĩ, kệ đi đến đâu hay đến đó”, người phụ nữ sinh năm 1980 cho biết.

(Ảnh: vietnamnet)
Thay vì ly hôn nhanh chóng với chồng, chị Đào cố nấn ná đợi đúng lúc con gái đậu Đại học, đủ nhận thức về mọi chuyện và ít nhiều có thể tự lo cho bản thân, chị Đào quyết định nộp đơn lên tòa án. Đến đây, hẳn nhiều người thở dài chua chát, trách chị cớ sao lại nhẫn nhịn gần 20 năm trời với gã chồng không xứng đáng, thường xuyên chửi bới đánh đập. Nhưng ở đời, mỗi nhà mỗi cảnh, chỉ khi rơi vào tình thế éo le mới thấu hiểu tại sao có nhiều phụ nữ chấp nhận cắn răng, nuốt nước mắt để sống với chồng tồi vì không muốn con thiếu thốn.
Hành xử của chị Đào cũng rất đáng nể. Trong khoảng thời gian đợi con vào đại học, chị không hề sống phí hoài mà từng bước chuẩn bị, vun vén cho tương lai của mình và con. Chị bắt đầu học trung cấp, rồi liên thông Đại học, về làm việc ở phòng hành chính của Trung tâm nuôi dạy, bảo trợ trẻ em. Để có thể bước chân ra khỏi hôn nhân, chị chu đáo trang bị “tài sản” cho mình là học vấn và sự nghiệp ổn định bởi có thế thì sống không có chồng cũng chả hề hấn gì.
Chưa hết, chị Đào còn học và lấy thêm tấm bằng nghệ nhân điêu khắc chân mày để nắm thật vững cái nghề nuôi thân trong tay. Chị còn dự định sẽ mở trung tâm dạy nghề dành cho những em nhỏ có hoàn cảnh mồ côi, ngặt nghèo như chị năm xưa. Không chỉ nỗ lực để cuộc sống ngày càng tốt đẹp, cải thiện hơn, người phụ nữ này còn quay lại giúp đỡ những người rơi vào hoàn cảnh như mình, quả thật rất đáng nể.

(Ảnh: vietnamnet)
Hơn chục năm nín nhịn, sống vì con của chị tưởng chừng vô bổ, phí hoài nhưng nhờ cách chị cố gắng, tỉnh táo vạch sẵn kế hoạch cho mình nên ngày ký vào đơn ly hôn, chị chỉ cảm thấy nhẹ nhõm, cuộc đời bỗng mở rộng phía trước và chẳng có chút gì tiếc nuối. Trong khi đó, gã chồng vũ phu, ghen tuông lại ra sức năn nỉ nhưng rõ ràng cả chục năm nay gã đã không còn giữ được chị.
Phụ nữ nhất định phải nắm trong tay sự nghiệp vững chắc, tài sản đủ nuôi mình và con và kiến thức trong đầu mới có thể làm chủ đời mình, thảnh thơi gạt qua những yếu tố kéo trì hạnh phúc của mình và con.
Nguồn tham khảo: vietnamnet