Gửi những người đàn ông đang lạc lối, anh em không hề cô đơn đâu!
Nên xem
Người ta bảo cuộc sống là một con đường, chỉ khác là nó không có tên, nên có đôi lúc người ta đi mãi mà vẫn chưa đến đích. Đứng ở đó, người ta trách đời bất công, trách ông trời không có mắt.
Bộ phim Pursuit of happyness này sẽ giúp chúng ta ngộ ra một điều: Khi đang lạc lối, việc duy nhất chúng ta phải làm là: tiếp-tục-đi.
#1. Có những lúc, chúng ta cảm tưởng “cánh cửa” của
cuộc đời mình bị hỏng mất rồi.
Khi mọi điều tồi tệ nhất, trớ trêu nhất cứ không hẹn mà xông vào, đến một cái gõ cửa lịch sự cũng chẳng có nữa.
Giữa đất nước cờ hoa mà ai nấy đều liên tưởng đến một điều gì đó thật hào nhoáng và xa xỉ, giữa dòng người hối hả đi tìm hạnh phúc của mình, trơ trọi những cá nhân bị cuộc đời hắt hủi.
Không nhà. Không công việc ổn định.
Đủ khó khăn chứ?
Nhưng nó nghiệt ngã hơn khi người đàn ông – Chris mang theo bên mình hai chữ “trách nhiệm”.
Hóa đơn tiền nhà, tiền điện nước, tiền học phí “niêm phong” nụ cười rạng rỡ của người vợ và “cầm tù” tương lai của đứa con trai.

Trông họ rất hạnh phúc. Sao tôi lại không được như thế?
Nên xem
#2. Đã là đàn ông, nên nhớ rằng: Bị rơi xuống vực là một tai nạn, nhưng ở mãi dưới đáy vực ấy chính là sự lựa chọn.
Khi khó khăn, người ta thường không quan tâm đến chuyện sống-tử-tế nữa. Người ta dễ bị cái nghèo, cái khó làm mòn đi nhân cách.
Nhưng một người đàn ông bản lĩnh – như Chris không chọn cách này. Cuộc đời dìm mình xuống một nấc, mình lại cố gắng gấp đôi.
Cuộc đời cho mình một cái tát, việc gì phải khóc. Cười tươi và cảm ơn cái tát đó giúp mình tỉnh ngủ.

Ở Chris, trừ những lúc chơi với con, tôi chẳng thấy anh ta đi chậm bao giờ cả.
Cuộc chạy đua để đuổi kịp người đã ăn trộm đồ của anh – một kẻ khốn khổ không kém.
Cuộc chạy đua để kịp chuyến xe buýt đến căn hộ ổ chuột – ở đó người ta chỉ được thuê một đêm và sáng sớm mai lại phải dọn đi.
Cuộc chạy đua đến gặp khách hàng vì người ta không có nhiều thời gian cho một thực tập sinh không có trình độ và kinh nghiệm như anh.
Anh ta chưa một lần than trách cuộc sống bất công. Nhưng anh ta lại khóc khi sự bình yên của đứa con trai chênh vênh trên bờ vực.
Nên xem

#3. Định nghĩa hạnh phúc của mỗi người khác nhau,
nó không phải là HAPPINESS
Tôi đã thắc mắc khi tựa đề bộ phim lại là chữ “happyness”, trong khi từ đúng phải là “happiness”.
Nhưng cuối cùng, tôi cũng hiểu: Hạnh phúc thì làm gì có định dạng và tiêu chuẩn chung cho tất cả mọi người.
Và hạnh phúc cũng chẳng phải một đích đến với những con đường đã được định sẵn.
Hạnh phúc là một hành trình, mỗi người cứ đi mãi, đi mãi thì mới hình thành con đường của riêng mình.

#Kết: Gửi những người đang và sắp làm cha,
hãy nói với con mình điều này:
Đừng để bất cứ ai nói rằng con không thể làm được điều gì đó. Kể cả bố.
Con có ước mơ thì con phải bảo vệ nó.
Khi người ta chả thế làm được thứ gì thì họ sẽ nói con không thể làm được thứ đó.
Nếu con muốn thứ gì thì con phải giành lấy!

Ảnh: Internet