Thanh xuân như một tách trà, ngoảnh qua ngoảnh lại hết bà thanh xuân. Đừng nói chỉ phụ nữ mới sợ tuổi xuân. Anh em khi còn trẻ nếu không biết tận dụng thời gian cũng tiếc nuối như nhau cả thôi. Chúng ta cũng có những thứ quý giá mà.
Tuổi trẻ cho phép anh em chúng ta phạm sai lầm và rút bài học. Qua thời tuổi trẻ, lại ngồi ngẫm nghĩ lại để đếm xem những được mất đã có.
30 tuổi chưa phải là tuổi già, nhất là với đàn ông, con số này cũng chẳng phải đáng ngại cho lắm. Nhưng đó là cột mốc quan trọng của sự trưởng thành để khi nhìn lại có thể vẽ ra một hoạch định mới, tạo hướng đi mới hoặc nghĩ suy về cả những hối tiếc đã để vụt mất.
Miệng nói đàn ông 30 tuổi chưa già nhưng kỳ thực từ ngoại hình đến tâm tính, anh em đều đã cảm nhận được sự thay đổi đáng kể. Thừa nhận xem, ở tuổi này, anh em đã bắt đầu nhạy cảm hơn với những được mất ở đời rồi, đúng chứ? Vậy đâu sẽ là những thứ quý giá gây nuối tiếc nếu đến giờ phút này anh em vẫn chưa đạt được?

1. Bóng dáng ai đã dời gót
Sự háo thắng tuổi trẻ thôi thúc anh em chúng ta chiếm lấy cảm tình của nhiều cô gái. Nhiều anh si mê ai là theo đuổi đến cùng, bằng mọi giá dù không định đoạt được tương lai với người đó. Đó chính là nghị lực theo đuổi mà có lẽ chỉ ở tuổi trẻ mới có. Nhưng cũng chính sự háo thắng đó chỉ có thể tạo ra những cuộc tình chiếm hữu chứ không thể níu giữ một tri kỷ. Để rồi bóng dáng ai đã rời gót sẽ vĩnh viễn vuột mất. Đến khi ở ngưỡng tuổi 1/3 cuộc đời, bạn sẽ nhận ra rằng đã hụt hơi trên chặng đường theo đuổi một bóng dáng.
Tuy vậy đừng vội vàng. Cả đời người, 30 chỉ là một dấu mốc và khi thích hợp, người cần đến sẽ gặp được.
2. Nhiệt huyết một thời
Tuổi trẻ, anh em dám nghĩ và dám làm. Đó là một trong thứ quý giá nhất của thanh xuân mà khi còn đương vẫy vùng trong nó chẳng mấy ai thấy thèm thuồng. Cho đến một ngày, khi đã có tuổi, có vợ con, ràng buộc bởi nhiều điều, anh em sẽ có những lúc nhớ quay cuồng nhiệt huyết của một thời, cho dù tuổi trẻ cũng có những bản hòa âm trưởng, thứ sôi nổi, trầm lắng lẫn lộn. Thế nên khi còn trẻ có thể làm được gì hãy làm, kể cả xác suất sai lầm cao hơn.

Có vậy thì khi đã đến tuổi chững chạc, nghĩ về tuổi trẻ, anh mới thấy ấm áp những thời khắc bùng nổ nhất của đời người.
3. Những lý do đẹp đẽ từng thôi thúc
Khi còn trẻ, chúng ta vẽ ra tương lai của mình với những mục tiêu khá rõ ràng: có nhà cửa, có xe hơi, có vợ đẹp, có con khôn, có đủ lực lo cho cha mẹ già và có cả một sự nghiệp lẫy lừng. Mọi thứ trải ra trước mắt và chúng ta thong dong thực hiện vì tuổi trẻ có thời gian, sức lực và ngông cuồng.
Nhưng khi thời gian đuổi đến, đàn ông 30 tuổi chưa đạt được điều mình đã vẽ ra sẽ chợt thấy rằng làm một người bình thường thôi cũng đủ rồi. Có những thứ không phải muốn là được. Có những quãng đường đời không phải cứ băng băng mà đi. Dần dần, anh em sẽ học cách chấp nhận những gì bình thường nhất. Đây không hẳn là cái mà mọi người vẫn gọi là an phận. Đó là sự dừng bước của những trải nghiệm đã từng. Sự nghiệp, gia sản quan trọng nhưng trải nghiệm sống cũng quý giá không kém.

Không ai tắm hai lần trên một dòng sông, điều này đúng khi nói về những gì thuộc về quá khứ. Có những thứ đã trải qua rồi chỉ có thể sống lại trong ký ức. Nhưng bất kể đó là nuối tiếc hay vẻ vang, miễn là đừng dừng lại.
Ai cũng mong ước thực hiện được ước mơ của mình bằng sự nỗ lực tự thân. Trong thời gian khó khăn mọi mặt khi dịch bệnh hoành hành, người đàn ông đứng trước ngưỡng 30 càng cảm nhận áp lực dồn nén đến mức có nguy cơ trầm cảm. Nhưng cuộc sống vốn là một dòng chảy, khi nương theo dòng, dòng sẽ cuốn trôi hoặc đưa ta cập bờ. Không có sự chấm hết khi ai đó còn đang vùng đứng dậy.